Thuật ngữ "cách nhiệt" mô tả một nguyên lý xây dựng và trạng thái kết quả của một bộ phận công trình, đặc biệt là cửa sổ kim loại, cửa hoặc cấu kiện kết cấu, trong đó cầu dẫn nhiệt vốn có đã được cố ý ngắt quãng bằng một vật liệu có độ dẫn nhiệt thấp. Ví dụ, trong thanh profile nhôm cách nhiệt, đường dẫn liên tục của dòng nhiệt giữa bên trong và bên ngoài bị cắt đứt bởi một dải cách nhiệt polymer có độ bền cao và được liên kết vĩnh viễn. Đây không đơn thuần là một lớp cách nhiệt thêm vào mà là một phần thiết yếu trong thiết kế và cấu trúc của thanh profile. Mục tiêu chính của hệ thống cách nhiệt là cải thiện đáng kể hiệu suất cách nhiệt, được đo bằng giá trị U thấp hơn ở khu vực trung tâm kính, khung và toàn bộ bộ phận. Điều này dẫn đến việc giảm đáng kể mức tiêu thụ năng lượng sưởi ấm và làm mát, giảm nguy cơ hình thành ngưng tụ trên bề mặt khung phía trong—từ đó ngăn ngừa nấm mốc và hư hại vật liệu—đồng thời nâng cao sự thoải mái cho người sử dụng bằng cách duy trì nhiệt độ bề mặt bên trong gần với nhiệt độ không khí trong phòng. Công nghệ này rất cần thiết trong mọi điều kiện khí hậu, từ các vùng lạnh nơi nó giúp giảm thiểu thất thoát nhiệt, đến các vùng nóng nơi nó hạn chế việc hấp thụ nhiệt không mong muốn. Kỹ thuật đằng sau một cấu tạo cách nhiệt khá phức tạp; vật liệu cách nhiệt, thường là polyamide có pha thủy tinh, phải có đủ độ bền cơ học để truyền tải tải trọng gió, lực vận hành và ứng suất kết cấu giữa hai nửa kim loại trong và ngoài, đồng thời duy trì tính cách nhiệt trong suốt vòng đời sản phẩm. Để đạt được chứng nhận cách nhiệt theo tiêu chuẩn như EN 14024, cần trải qua quá trình kiểm tra và xác minh nghiêm ngặt. Triết lý thiết kế này hiện đã trở thành yêu cầu cơ bản trong các quy định xây dựng tiết kiệm năng lượng trên toàn thế giới và là điều kiện tiên quyết để đạt được các chứng chỉ công trình xanh, thể hiện bước phát triển then chốt trong công nghệ vỏ bao công trình, dung hòa các tính chất kết cấu mong muốn của kim loại với yêu cầu bảo tồn năng lượng.