Một thanh chia nhiệt là một thành phần kỹ thuật chuyên dụng, thường là một đoạn polymer đùn ép, được thiết kế để tích hợp vào kết cấu kim loại – phổ biến nhất là cửa sổ, cửa ra vào, tường kính và các giá đỡ kết cấu bằng nhôm hoặc thép – nhằm giảm đáng kể sự truyền nhiệt. Nó hoạt động như thành phần cách nhiệt chính trong hệ thống chia nhiệt, tách biệt vật lý giữa các bộ phận kim loại bên trong và bên ngoài để tạo thành một rào cản có độ dẫn nhiệt thấp. Các thanh chia nhiệt tiên tiến và được chỉ định rộng rãi nhất được sản xuất từ polyamide 66 gia cố sợi thủy tinh (PA66 GF25 hoặc GF30), một vật liệu được chọn nhờ sự kết hợp tối ưu giữa độ dẫn nhiệt thấp (khoảng 0,28–0,32 W/m·K) và độ bền cơ học cao, bao gồm cả độ bền nén và cắt, để chịu được các ứng suất do lớp vỏ kim loại và tải trọng kết cấu gây ra. Hình dạng của thanh được thiết kế kỹ lưỡng không chỉ về mặt hiệu suất nhiệt mà còn về khả năng liên kết cơ học với kim loại. Trong các hệ thống nhôm, điều này thường đạt được thông qua quy trình "đổ và cắt cầu" (pour and debridge), trong đó polyamide được đúc vào rãnh trên thanh nhôm đùn ép, sau đó phần gân nhôm nối liền bị loại bỏ, hoặc thông qua phương pháp "lăn ép" (roll-in), trong đó kim loại được ép cơ học ôm chặt lấy thanh polymer. Hiệu suất của một thanh chia nhiệt được đánh giá thông qua khả năng giảm độ truyền nhiệt tuyến tính (giá trị Psi) của toàn bộ kết cấu, góp phần trực tiếp làm giảm hệ số U cho cửa sổ hoặc cửa ra vào. Ngoài việc nâng cao hiệu quả năng lượng, thanh chia nhiệt còn ngăn ngừa hiện tượng ngưng tụ trên khung phía trong nhà, cải thiện sự thoải mái cho người sử dụng bằng cách duy trì nhiệt độ bề mặt ấm hơn, và là yếu tố thiết yếu để đáp ứng các tiêu chuẩn xây dựng quốc tế nghiêm ngặt cũng như các chứng nhận bền vững như Passive House, LEED và BREEAM. Do đó, thiết kế, lựa chọn vật liệu và độ chính xác trong sản xuất của thanh chia nhiệt đóng vai trò then chốt đối với thành công của mọi hệ thống cửa hay vỏ bọc công trình hiệu suất cao.